⒈ 注意地聽(tīng);仔細(xì)聽(tīng):側(cè)耳諦聽(tīng)。
⒈ 注意地聽(tīng),仔細(xì)聽(tīng)。
引唐 白居易 《霓裳羽衣歌》:“當(dāng)時(shí)乍見(jiàn)驚心目,凝視諦聽(tīng)殊未足。”
《醒世恒言·呂洞賓飛劍斬黃龍》:“合掌跪膝諦聽(tīng)。”
魯迅 《集外集·斯巴達(dá)之魂》:“肅肅全軍,諦聽(tīng)諦聽(tīng)。”
⒈ 仔細(xì)的聽(tīng)。
引唐·白居易〈霓裳羽衣舞〉歌:「當(dāng)時(shí)戶見(jiàn)驚心目,凝視諦聽(tīng)殊未足。」
近聆聽(tīng) 傾聽(tīng) 細(xì)聽(tīng)